Chuyện nhà mình · Ngày qua nhà mình

NGÀY CƯỚI TRONG TRUYỀN THUYẾT

Mùa hè nào tụi mình cũng có 2 chuyến đi dài. Lão Tùng mỗi năm có thể lơ là suốt 11 tháng, nhưng hễ đến tháng Ba là lão đã lên kế hoạch đi chơi vào tháng Năm. Vì tháng đó có kỷ niệm ngày lão cưới vợ.

Thế rồi mỗi năm, tụi mình lại có cái cớ này khi muốn tặng quà gì đó cho nhau. Ví dụ hồi trước Tết lão Tùng thấy mình rên rỉ cái máy tính hết dung lượng, lão nhứt quyết phải dắt mình đi mua một cái mái MAC phiên bản xịn xò gì đó. Mình tiếc tiền nên chối biến, vẫn ngày ngày cày chữ trên cái máy MAC 10 năm tuổi.

Lão ngứa mắt quá bèn lừa lừa chở mình vô tiệm, nghiêm mặt bảo:

  • Đây là quà kỷ niệm ngày cưới!

Bữa đó là còn nửa năm nữa mới tới ngày cưới. Nhà mình có bệnh chung là đứa này mua cái gì cho đứa kia cũng được, nhưng hễ mình xài món đồ đắt tiền là lại nghĩ “thôi xài đỡ cũng được”. Thế nên cái vụ “quà cưới” này nó đớn đau một cách rất khó giải thích. Mình nhận “quà” xong còn lẩn thẩn nghĩ nếu mình có số tiền đó mình sẽ làm chuyện A chuyện B, xong ngắt ra một tí xíu mua một cái máy tính khác, vẫn xài ngon lành.

Ôi càng nghĩ càng thấy bế tắc. Thôi quyết định không nghĩ nữa, để não nghĩ chuyện trả thù.

Hát trong tiệc cưới Sài Gòn vào ngày X+8

Nghĩ là làm, hôm nọ ông Tùng đi công tác, mình diễn màn tiễn chồng bịn rịn xong nhảy như bay lại cái máy tính, search tìm cái máy chạy bộ gấp gọn của Xiaomi. Search xong thì nhận ra mình không có tài khoản mua hàng. Thẻ ngân hàng thì mất tài khoản online (vô tay ông Tùng) từ lâu, mua gì cũng mua qua thẻ Visa của ổng. Không sao, mình làm 7749 thao tác, gửi link cái máy qua cho chị bạn thẩm định vì bả mới mua một cái y chang. Bả chốt “đúng nó rồi”, thế là mình huy động Chuột và Trang order và chuyển khoản giúp. Hai đứa này nghe nói mình đang lén ông Tùng làm chuyện xằng bậy thì rất hào hứng hỗ trợ.

Chuyện mua máy sau đó còn nhiều tình huống hề hước, nhưng cuối cùng mình cũng mua hàng thành công. Ông Tùng dở mếu dở cười nhưng vợ đã gắn mác “quà kỷ niệm ngày cưới” nên lão tỏ ra bặt thiệp, cảm ơn khí thế. Và sau đó ngày ngày lão phải chạy mướt mồ hôi trên món quà của vợ. Coan vợ thặc gian ác.

Mọi chuyện cồng kềnh là thế, nhưng thực tế thì ngày cưới của mình chỉ có trong truyền thuyết. Năm nào cũng cứ tháng Năm là lên đường, mình tồ tẹt chỉ còn nhớ tháng, quên bén ngày. Sự tồ đó xưa nay chẳng làm gia đạo hề hấn gì. Mỗi lần cần nhớ ngày để hồi tưởng cho thật chi tiết, mình lại hỏi lão Tùng. Lão mắng một phát rồi mới trả lời, hơi phiền nhưng được việc.

Nhưng mới đây, nó đẩy đôi trẻ vào một tình huống rối ren.

Hổm đang nằm đong đưa chém gió ở nhà bà ngoại thì lão Tùng hỏi:

⁃ Châm, ngày cưới mình là ngày mấy?

Giọng lão khẩn trương như giọng cô giáo đang khảo bài. Mà là cái giọng khi cô hỏi tới câu thứ 5 sau khi đứa học trò trả lời sai bét 4 câu đầu.

⁃ Ơ… tháng Năm! – mình cuối cùng cũng bật ra 1 đáp án, giọng tự tin hẳn.

⁃ Mà ngày mấy? – lão hỏi dồn, giọng lão giờ giống giọng Trấn Thành lúc đọc câu hỏi Người ấy là ai. Kiểu vừa hại não vừa phải tốc độ. Trả lời hay là chết.

Mình ấm ớ 2 nhịp. Lão phá lên cười đắc thắng. Xong lão nói, giọng ban phát:

⁃ ngày X tháng 5 nha! Rứa cưới Sài Gòn ngày mấy?

Tới lượt mình cười muốn xiểu vì trớ trêu quá. Câu hỏi này sao mà dễ đến mức khó quắc vậy nè…

⁃ Ngày x+7 tháng 5! – mình đoán thể nào cưới ở quê cũng nghỉ mệt 1 tuần xong cưới Sài Gòn, đố mà sai được :)))

Nhưng lão Tùng không cho đáp án ngay mà lại hỏi gấp:

⁃ Năm mấy???

Cha MC này nhìn mặt gian ác kinh dị, đặt câu hỏi mà cứ như tuyên án. Mình hô to:

⁃ Năm 201666666!!!!

Lão cười như điên, nói to:

⁃ Ngày cưới SG cộng 1, còn năm thì trừ 1 nha coan!

Mình cười muốn tắt thở và muốn giết chết cha nội MC. Và giết luôn cái đứa không ngày tháng như mình. Một đứa vốn dương dương tự đắc là không bao giờ thèm quà lễ tết kỷ niệm – sao lại có thể rơi vào cảnh trớ trêu vì mấy cái ngày tháng này vậy chứ. Còn lão Tùng mặt sướng rơn như thể sắp chạy ra đường hô Ơ rê ca.

Cuộc đời Tùng, săn được một cơ hội để mần nhục được vợ là một niềm khoái lạc không dễ kiếm.

Mình khá nhục, bèn phỏng vấn chồng là tại sao một người vốn không quan tâm đến ngày kỷ niệm như anh (lão có thể quên luôn sinh nhật vợ nha), lại luôn nhớ ngày cưới một cách rất công phu thế.

Lão thủng thẳng quay qua, nói nghiêm túc như khi giải thích cho con gái về một điều gì đó rất quan trọng:

– Tại mình thích đi chơi mà ngày đó là chính đáng nhất để rủ bạn đi cùng. Đi vậy cho có người này người kia, share tiền khách sạn.

1 bình luận về “NGÀY CƯỚI TRONG TRUYỀN THUYẾT

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s