Kể chuyện văn hóa · Những người quanh Trâm · Phố của anh, của em...

BÀY TRÀ VIỆT, ĐỢI TRI ÂM

Cánh cửa sau phòng mở ra gian tiểu cảnh có mái tranh, rào trúc, ao sen, có cái bếp gốm bên cạnh một khay trình đủ đầy ly tách, đặt trên chiếc chõng tre, như sẵn sàng cho một tuần trà. Trên tường, vài kệ gỗ dài chưng đầy kín những bộ tách trà xưa… Đọc tiếp BÀY TRÀ VIỆT, ĐỢI TRI ÂM

Những người quanh Trâm

DUNG và ĐẠI HỌC (2)

Sau vài ngày, việc Dung khóc không còn là một sự kiện nữa. Nó là một chuyện bình thường, được Dung thực hiện đều đặn, chuyên cần. Gọi điện về cho má, nó vừa cầm điện thoại vừa khóc hu hu. Tối gom đồ đi giặt, nó giặt xong ngồi thõng người, chảy nước mắt… Đọc tiếp DUNG và ĐẠI HỌC (2)

Những người quanh Trâm

DUNG và ĐẠI HỌC (1)

Tụi mình chơi với nhau từ ngày đầu tiên của thời đại học. Hai đứa học chung cấp 3, chọn học cùng trường, cùng khoa Đại học nên chọn ở chung phòng trọ với nhau. Ngày hẹn nhau xuống nhận phòng trọ, mình kéo cái vali đồ đạc từ Tân Phú xuống ngồi chờ ở… Đọc tiếp DUNG và ĐẠI HỌC (1)

Kể chuyện văn hóa · Những người quanh Trâm · Phụ nữ ơi

NỖI OAN GÁI MIỀN TÂY

Ở quê mình, “gái miền Tây” từng là một cụm từ ám ảnh. Mình lớn lên với những câu chuyện nghe như huyền thoại về những cô dâu miền Tây. Vợ thằng Tư gái miền Tây, cưới bữa trước bữa sau nó ôm vàng đi hết!Vợ thằng Tèo có biết làm chi mô, suốt ngày… Đọc tiếp NỖI OAN GÁI MIỀN TÂY

Những người quanh Trâm · Phụ nữ ơi

Người trong cuộc

Nhớ hôm trước mình vừa thả bộ xuống tam cấp tòa nhà rồi đá lông nheo với chồng một cái thì nghe anh bảo vệ nói: “Em chắc sướng nhất rồi há Trâm?”. Anh bảo vệ này chỉ mới vào làm cho tòa nhà cách đây vài tháng, mình chỉ quen mặt chứ không biết… Đọc tiếp Người trong cuộc