Chuyện nhà mình · Ngày qua nhà mình · Những người quanh Trâm · Phố của anh, của em...

190620

Lúc chia tay nhau ở vỉa hè rộng đối diện bến Bạch Đằng, các chị vội vã hỏi: em bắt taxi chưa? Mình lặng lẽ đứng ngó chừng xe cho A. Cho đến khi chiếc xe gần đến. Chị M. lại hỏi: Trâm có xe chưa? Mình nói: Giờ em đi bộ qua Nguyễn Huệ,… Đọc tiếp 190620

Ngày qua nhà mình · Những cuộc tình trong đời · Những người quanh Trâm · Phố của anh, của em... · Rong chơi

Sài Gòn vẫn đẹp mê mải…

Những ngày biến mất khỏi blog này, mình đã có 3 ngày nghỉ dưỡng ở Long Hải với những người yêu thương. Sài Gòn vẫn đẹp mê mải. Về Sài Gòn cái là mình viêm họng. Đã lâu rồi không bị ốm vặt nên mình hơi chới với khi cơn viêm họng cứ càng lúc… Đọc tiếp Sài Gòn vẫn đẹp mê mải…

Ngày qua nhà mình · Phố của anh, của em... · Rong chơi

Chợ Sedo và chăn chiếu rũ mềm

Dung chỉ, quán bánh canh nằm trong chợ Sedo, bán bánh canh bột lọc, kèm chả cá với cái trứng cút. 5k/tô. Tô bánh canh nghe nó tả y chang bánh canh trong truyền thuyết mà quá lâu rồi mình không được ăn. Lại chỉ có 5 ngàn đồng, người ta làm kiểu gì mà… Đọc tiếp Chợ Sedo và chăn chiếu rũ mềm

Phố của anh, của em...

Những Sài Gòn trong Sài Gòn (P1): Một vùng thành đô, một miền thảo dã

Ở Sài Gòn hồi trước, cứ xuống tới Hàng Xanh là đã thấy ngoại thành. Ngay ngã tư, những cỗ xe thổ mộ đứng xếp hàng, rộn ràng bắt khách. Mỗi cỗ xe buộc vào một con ngựa. Con vật có ánh mắt sâu vạn dặm được đeo cương, trở thành linh hồn của phương… Đọc tiếp Những Sài Gòn trong Sài Gòn (P1): Một vùng thành đô, một miền thảo dã

Chuyện nhà mình · Những người quanh Trâm · Phố của anh, của em...

Dưới chân tòa nhà Thorakao

Buổi chiều chói chang trong mùa dịch Corona, Starbucks CMT8 chỉ đông vừa phải. Ở hàng ghế ngay lối vào chỉ có một người đàn ông ngồi một mình làm việc trên laptop. Bên trong, một vài chiếc bàn có ghế êm ái và kín đáo vẫn còn trống. Mình vào order một ly cà… Đọc tiếp Dưới chân tòa nhà Thorakao

Ngày qua nhà mình · Phố của anh, của em... · Phụ nữ ơi

Tiệm tạp hóa ở chợ Bàn Cờ

Ý định ăn ốc nảy ra ở bãi xe cơ quan. Mình vừa nói ăn ốc, chị Dương đã hưởng ứng nhiệt tình. Buổi chiều, cái thói quen ăn xế của người Sài Gòn chợt thức dậy sau một chuỗi ngày chỉ quẩn quanh trong nhà trốn dịch corona. Chị dẫn đường sang ốc Như,… Đọc tiếp Tiệm tạp hóa ở chợ Bàn Cờ

Ngày qua nhà mình · Phố của anh, của em...

Hẹn hò

Tối 15 tháng Giêng, khi Tết của những thanh niên nghiêm túc đã trôi đi 12 ngày thì bạn nhắn tin rủ mình đi chơi Tết. Mình ngẩng mặt khỏi điện thoại, sỗ sàng quay qua hỏi trưc tiếp luôn: “đi đâuuuu?”. Xong rồi hai đứa bắt đầu ngồi lẩm bẩm, đi đâu đi đâu.… Đọc tiếp Hẹn hò

Ngày qua nhà mình · Phố của anh, của em...

Một buổi ăn đêm

23h30, đường Trần Quang Khải Nửa đêm chợt thèm súp cua. Mình lăn lộn rên rỉ để lôi cho được bạn cùng nhà ra đường. Vừa ra khỏi hẻm 68, rẽ trái, đi thêm một đoạn chừng 99 mét, mình đã ngồi gọn lỏn trong quán súp cua vỉa hè của cô Thanh. Quán súp… Đọc tiếp Một buổi ăn đêm

Ngày qua nhà mình · Phố của anh, của em...

Anh Cột Điện, chị Bàn Xanh

Chị ghi order của quán Miến gà số 57 Nguyễn Du nhìn mặt Tùng Tơn la to: “Anh Cột Điện dùng gì?”, Tùng Tơn bàng hoàng nhìn quanh quất, phát hiện mình ngồi ngay bên cái cột điện sát lề đường. Ô kê anh Cột Điện ăn một miến một mỳ gà. Chị nhân dziên cười tơ… Đọc tiếp Anh Cột Điện, chị Bàn Xanh